Sinh ngày13 tháng 3 năm 1902, gần ngôi làng bé nhỏ ở vùng Drôme, gọi là Châteauneuf-de-Galaure, Marthe là người con út trong gia đình có 6 người con. Trong suốt đời sống, Marthe luôn tận tâm với gia đình, kính trọng cha mẹ. Cha mẹ Marthe là những người nông dân khiêm tốn, nghèo nàn. Họ nuôi dưỡng Marthe trong đức tin Công giáo. Họ vun trồng cho Marthe một tâm tình sống đơn sơ.
Đời sống gia đình trở nên khó khăn nhưng gia đình luôn bền tâm trong công việc, và có kinh nghiệm phục vụ và chia sẻ. Họ sống với niềm vui đơn giản, khi vui cũng như lúc buồn, với những người hàng xóm và gia tộc. Vì thế, cuộc đời có nhiều ý nghĩa.
Là một trẻ thơ, Marthe rất quan tâm tới người khác, được chuẩn bị để phục vụ. Marthe có lòng thương yêu bạn bè, cũng như các người nghèo và người bịnh. Marthe nói: “Tôi có thể vượt đồi núi và thung lũng, nếu tôi được phép, để đi thăm một người bạn bệnh nhân, không phải để săn sóc mà là để yêu thương họ.”
Tâm hồn của Marthe luôn tỏ ra vui mừng, sống động. Mathe đi học ở trường và học giáo lý với các trẻ khác ở trong làng. Sau giờ học thì Marthe giúp việc nhà hay việc đồng áng. Qua những cảm nghiệm bình thường, Marthe khám phá ra sự hiện diện của Đấng Cứu Thế rồi dần dần Mathe cảm thấy gần gũi Ngài. Nhớ lại buổi chịu lễ lần đầu, Marthe nói: “Tôi nghĩ lúc ấy, Chúa đã chiếm trọn vẹn tôi rồi. Tôi tin rằng Ngài đã dành riêng tôi cho Ngài vào lúc ấy. Buổi chịu lễ lần đầu là một điều êm dịu và ngọt ngào trong đời sống của tôi.”
Các Thần học gia có thể nhận xét rằng đây là cách mà các nhà thần bí thường tỏ ra thụ động khi nhận rằng mình được Thiên Chúa chiếm đoạt. Marthe biết rằng mình được Thiên Chúa yêu thương cách độc đáo, với một tình yêu mạnh mẽ và chân thật, bằng sự ngọt dịu cũng như bằng sức mạnh. Giống như Bernadette, Marthe có đời sống thân thiện với Chúa Giêsu bằng cách cầu nguyện bằng Chuỗi Mân Côi và bằng cách khám phá ra sự gần gũi với Đức Mẹ Maria, mà sau này Marthe gọi là “Má yêu dấu”.
Đức tin của đứa trẻ không chút nghi nan, nhưng rất riêng tư. Marthe nói: “Các chị của tôi không thích tôi cầu nguyện suốt ngày, những tôi thường cầu nguyện nơi giường ngủ. Tôi cầu nguyện với Đức Mẹ Maria. Tôi luôn nói chuyện với Mẹ. Khi tôi đi xuống làng để có chút việc thì tôi luôn mang Chuỗi Mân Côi trong túi áo, và tôi luôn cầu nguyện khi đi đường. Tôi cầu nguyện bằng tư tưởng hơn là bằng lời nói.” Mới còn nhỏ tuổi mà Marthe đã gieo trong ký ức những hạt giống Lời Chúa. Lúc ấy, Lời Chúa luôn được dấu kín, và Marthe cảm thấy điều bí mật của mình là luôn hạnh phúc. “Những lời này trở nên Sách của các sách”. Và qua Thánh Kinh mà Chúa dạy dỗ tôi về những gì mà tôi biết và phải nói ra. Cũng từ Nhà Tạm và Chúa nói với tôi. Ngài nuôi dưỡng khi tôi đói khát sự công chính và những điều đẹp đẽ, những điều này vượt quá sự diễn tả của tôi. “Bệnh tật là một ơn tuyệt diệu, một sự giàu có không thể so sánh được. Ồ, xin cho ơn đau khổ tiết lộ sự đẹp đẽ và dậy chúng ta những điều vĩ đại!” “Trong Cuộc Khổ Nạn Chúa Kitô và trong sự đau khổ mà Chúa Giêsu KiTô đền gần với sự khiếm khuyết của nhân loại. Cũng trong sư đau đớn mà Chúa đưa chúng ta đến gần Chúa nhất, và Ngài đem chúng ta vào sống rất mật thiết với Ngài.”
Kim Hà chuyển ngữ, 13/9/2006