Được chữa lành và chữa lành - Thứ Bảy sau lễ Tro

Được chữa lành và chữa lành - Thứ Bảy sau lễ Tro

Được chữa lành và chữa lành - Thứ Bảy sau lễ Tro

ĐƯỢC CHỮA LÀNH VÀ CHỮA LÀNH 

Is 58,9b-14; Lc 5,27-32 

Thứ Bảy sau lễ Tro, 25/02/2023

Chẳng phải là chia cơm cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ; thấy ai mình trần thì cho áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục? Bấy giờ ánh sáng ngươi sẽ bừng lên như rạng đông, vết thương ngươi sẽ mau lành. (Is 58,7-8)

Một nét vẽ rất đậm trong Mùa Chay là mối nối giữa sự thờ phượng Thiên Chúa đích thực và tình yêu dành cho người khác, nhất là những người thấp bé, bị loại trừ trong xã hội.

Với đoạn trích dẫn ở trên và cả đoạn trích trong bài đọc I hôm nay, tiên tri Isaia cho thấy khi yêu thương và chia sẻ cho người khác thì lúc đó “ánh sáng” của người ấy sẽ tỏa rạng. Có bản dịch dùng thể chủ động: “ánh sáng của ngươi”, bản khác dùng thể thụ động: “ngươi sẽ được chiếu sáng”, nhưng dù dịch thế nào thì bản văn cũng đều làm cho chúng ta hiểu rằng: khi ai yêu thương, ai biết chia sẻ cho người đồng loại, thì ánh sáng thần linh sẽ chiếu sáng trên người ấy và chính người ấy cũng tỏa sáng.

Đoạn trích ở phía trên còn cho chúng ta thêm một chi tiết là khi yêu thương người khác thì chính mình được chữa lành. Đoạn văn Isaia ở chương 58 được viết sau khi hồi hương từ Babilon. Vết thương của một dân tộc bị nô lệ còn đó, nhưng rồi, sau khi hồi hương, lập nghiệp, có khi chính những người này lại gây thương tích cho những người nghèo, những người thấp bé trong xã hội. Isaia cho thấy: khi biết sống yêu thương người khác là chữa lành nỗi đau nơi họ, nhưng đồng thời cũng giúp chữa lành vết thương nơi chính mình. Thù hằn, uất hận là vết thương nơi chính mình. Nếu không biết tha thứ, không biết vượt qua, thì mình sẽ trở thành thủ phạm cho những vết thương nơi người chung quanh. Ngược lại, chính khi biết sống rộng lượng với anh chị em, thì chính mình cũng được chữa lành.

Mùa Chay là thời gian chúng ta được mời gọi cảm nếm sâu xa lòng tha thứ, lòng thương xót của Thiên Chúa, để mình được chữa lành và đồng thời cũng trở nên người làm lan rộng lòng quảng đại thần linh ấy cho người chung quanh. Hãy để mình được chữa lành và trở thành khí cụ của sự chữa lành thần linh cho người khác.

LP. Giuse Nguyễn Trọng Sơn