Rõ ràng và lù mù - Thứ Hai Tuần VII - Mùa Phục Sinh

Rõ ràng và lù mù - Thứ Hai Tuần VII - Mùa Phục Sinh

Rõ ràng và lù mù - Thứ Hai Tuần VII - Mùa Phục Sinh

RÕ RÀNG VÀ LÙ MÙ 

Cv 19,1-8; Ga 16,29-33 

Thứ Hai Tuần VII - Mùa Phục Sinh, 22/05/2023

Trong bữa ăn sau cùng, Chúa Giêsu trải lòng và nói rõ ràng cho các môn đệ về chính Ngài và sứ mạng của Ngài. Vì thế, các môn đệ thưa: “Bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa. Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy.” (Ga 16,29-30). Tuy nhiên, khi các môn đệ thấy mình được biết rõ ràng về Thầy Giêsu, thì cũng là lúc Ngài báo cho các ông về một tương lai lù mù:

“Này đến giờ -và giờ ấy đã đến rồi- anh em sẽ bị phân tán mỗi người một ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy. Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó.” (Ga 16,32-33).

Đón nhận Thánh Thần, người tín hữu được hiểu biết về Thiên Chúa sâu xa hơn, nhưng đồng thời cũng được Thánh Thần dẫn đi những nẻo đường không biết trước, cách đặc biệt đó là những con đường đầy gian nan khi loan báo về Chúa Kitô và khi sống theo lời dạy của Chúa Kitô.

Khi nào lối sống đạo chỉ bận tâm đến những gì ổn định, đến những luật lệ ổn định, thì có khi người ta lại gạt bỏ Thánh Thần ra khỏi cuộc sống của mình, để xây dựng cho mình một cuộc sống đạo đức “tùy chọn”. Chấp nhận phiêu lưu, dấn thân, để kitô hữu biết đối diện với những vấn nạn được đặt ra từ cuộc sống; lúc ấy đời sống kitô hữu mới là đời sống theo Thánh Thần.

LP. Giuse Nguyễn Trọng Sơn