Các bài đọc hôm nay cho chúng ta thấy con người tự do của vua Đavít và những con người không tự do. Khi bị con mình là thái tử Ápsalôm nổi loạn để cướp ngôi vua, ông thực sự thể hiện như một con người tự do. Ông rời khỏi kinh thành không luyến tiếc vì e rằng con mình sẽ phá thành và tàn sát những thuộc hạ và dân chúng trong thành. Trên đường chạy trốn, một người của dòng họ vua Saolê bước ra nguyền rủa ông là người cướp ngôi vua của Saolê, nhưng ông Đavít đón nhận sự sỉ nhục ấy vì tin vào Thiên Chúa. Sau khi chiến thắng quân phản loạn, ông không vui mừng vì mình đã lấy lại vương quyền, nhưng chỉ lo cho số mạng của đứa con trai phản loạn của mình! Ông Đavít là con người tự do thực sự sâu xa do lòng khiêm hạ và yêu mến.
Còn những người chung quanh thì không được như vậy. Ápsalôm thì ham quyền bính và sự giàu sang. Các tướng lãnh hộ tống vua Đavít thì bận tâm đến danh dự, đến vương quyền bị xúc phạm. Tướng Giôáp thì nóng nảy giết chết Ápsalôm…
Bài Tin Mừng cũng thế. Chỉ có người bị quỷ ám được cứu chữa là người được tự do, và anh sẵn sàng theo Đức Giêsu. Còn người dân trong vùng đó thì hoặc là tiếc của, hoặc là sợ hãi vì quyền bính huyền bí nơi Đức Giêsu, nên đã xin Ngài rời đi nơi khác. Chúa Giêsu là người tự do và mang lại tự do cho người khác. Ngài giải thoát cho người bị quỷ ám; Ngài không ép buộc người khác tin theo mình, nhưng tôn trọng sự đón nhận hay từ khước của họ.
Cuộc sống của con người bị ràng buộc, lo lắng về nhiều thứ lắm, từ vật chất, các điều kiện thuận lợi, người chung quanh, đến ngay cả Thiên Chúa nữa. Không thanh thoát, người ta không thanh thản. Sự sợ hãi cái nhìn, lời phê phán của người khác làm người ta mất tự do. Ngay cả sự sợ hãi Thiên Chúa cũng làm cho người ta không tự do trước Thiên Chúa! Ơn Chúa sẽ giúp tôi giải thoát khỏi những ràng buộc ấy dần dần, từng ngày, nếu tôi muốn và nếu tôi dám từ bỏ từng chút một mỗi ngày. Với sự khiêm hạ và lòng yêu mến vượt trên giới hạn của người khác, tôi sẽ được tự do sâu xa.
LP. Giuse Nguyễn Trọng Sơn