Nói cách nào đó, cuộc đời chúng ta là những cuộc chọn lựa giữa sự sống và sự chết. Nhưng vấn đề được đặt ra: đâu là sự sống thực sự và đâu là sự chết thực sự. Những người nghiện ma tuý đã bước vào đó khi chọn lựa những giây phút “thăng hoa”, những lúc bay bổng, nhưng cuối cùng thì đó không phải là sự sống mà là cái chết! Sự say mê quyền lực thể hiện trong nhiều lãnh vực của cuộc sống: chính trị, các tổ chức (ngay cả trong Giáo Hội), công việc, gia đình. Khi thể hiện quyền lực, người ta tưởng rằng mình đang sống ở mức độ cao hơn người khác, nhưng cuối cùng là rơi vào vòng lẩn quẩn của thù hằn, sợ hãi, loại trừ nhau. Hưởng thụ làm cho người ta tưởng rằng đó là hạnh phúc, nhưng khi hưởng thụ quá đáng và bất chính, người ta lại bị những hậu quả nơi bệnh tật của thân xác, nơi tinh thần ích kỷ và dửng dưng trước sự thiếu thốn của người chung quanh.
Điều khó khăn là sự chết lại mang dáng vẻ của một đời sống hấp dẫn, và ngược lại, sự sống lại mang dáng vẻ thiếu hấp dẫn! Điều đáng tiếc là người ta dễ rơi vào chọn lựa sự chết hơn là sự sống!
“Ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9,24)
Thiên Chúa đặt cuộc đời của mỗi người trong đôi tay của chính họ và họ được tự do chọn lựa giữa sự sống và cái chết. Cần có một cái nhìn xa và sâu để có thể nhận ra đâu là sự sống đích thực, chứ không dừng lại ở dáng vẻ bên ngoài. Khi biết “chết đi”, thì ngay trên hành trình duơng thế này, chúng ta đã cảm nhận được những kinh nghiệm về sự sống. Khi biết hy sinh bản thân để sống cho người khác, chúng ta nhận được niềm vui và hạnh phúc của những người chung quanh, sự đáp trả của tình thân, của lòng thương mến. Và chính nơi người dấn thân cách vị tha cũng cảm nhận được niềm vui, hạnh phúc sâu xa nơi lòng mình, trong cuộc sống của mình.
Mùa Chay đặt chúng ta vào sự chọn lựa giữa sự sống và cái chết.
LP. Giuse Nguyễn Trọng Sơn