Liên đới và trách nhiệm về người khác - Thứ Năm Tuần XXI - Mùa Thường Niên

Liên đới và trách nhiệm về người khác - Thứ Năm Tuần XXI - Mùa Thường Niên

Liên đới và trách nhiệm về người khác - Thứ Năm Tuần XXI - Mùa Thường Niên

LIÊN ĐỚI VÀ TRÁCH NHIỆM VỀ NGƯỜI KHÁC 

1Tx 3,7-13; Mt 24,42-51 

Thứ Năm Tuần XXI - Mùa Thường Niên, 31/08/2023

Ngày xưa, các tín hữu cao niên thường cầu xin ơn “chết lành”. Ơn này được hiểu là xin cho được có thời gian để sám hối, đền tội trước khi chết. Những bệnh tật của tuổi già được coi là cơ hội để đền tội, hầu bớt thời gian thanh luyện nơi luyện tội. Ngày nay, dường như người ta muốn xin ơn “chết liền” để tránh trở nên gánh nặng cho con cháu, vì con cháu ngày nay bận rộn quá và cũng thực tế quá, không muốn cưu mang cha mẹ già! Nhưng làm sao để “chết liền” là một ân huệ chứ không phải là một nguy cơ cho phần rỗi linh hồn? – Thưa phải chuẩn bị sẵn sàng từng ngày cho cái chết ấy.

Bài Tin Mừng hôm nay gồm 2 phần: Chúa Giêsu dạy phải sẵn sàng vì không biết giờ nào Chúa sẽ trở lại với mỗi người; đồng thời, Ngài cũng dạy những người có trách nhiệm với người khác hãy biết yêu thương, lo lắng cho họ. Nhưng thử hỏi ai là đối tượng được Chúa Giêsu coi là có trách nhiệm về người khác? Có lẽ người ta dễ dàng trả lời là những người có chức vụ trong Giáo Hội. Tuy nhiên, tôi nghĩ là tất cả mọi người. Tại sao?

Khi nói về người đã lãnh nhận Phép Rửa, giáo lý nói đến các chức vụ tiên tri, tư tế và vương đế. Ngày nay, nhiều văn kiện của Giáo Hội đổi cách gọi “vương đế”“mục tử”. Mà mọi tín hữu đều là mục tử theo nghĩa họ có trách nhiệm nào đó về người khác: cha mẹ với con cái, người lớn tuổi với người nhỏ tuổi, người trách nhiệm trong các cộng đoàn đức tin (giáo xứ, cộng đoàn đời sống thánh hiến). Ngay cả những người được coi là “ngang nhau” nhưng cùng sống với nhau thì cũng mang trách nhiệm về nhau.

Vậy, để có thể luôn luôn sẵn sàng cho “ơn chết liền” thì từng ngày, hãy sống tình liên đới, sống trách nhiệm với người khác. Thánh Phaolô diễn tả khi tín hữu Thêxalônica sống đức tin đã làm cho ngài vui biết chừng nào, và ngài cũng khuyên họ hãy sống tình thương với nhau như ngài đã yêu thương họ. Nếu mỗi đêm trước khi đi ngủ, thấy mình đã sống đức tin và lòng mến trong đời sống hàng ngày, thì biết là mình đã sẵn sàng đón Chúa đến. Còn nếu chưa, ít là sám hối ngay lúc đó và quyết tâm xin lỗi, sửa lỗi vào ngày hôm sau, thì tôi cũng đã sẵn sàng đón Chúa đến với mình. Sống đức tin và lòng mến là đã sống tình liên đới và sống trách nhiệm với tha nhân, và có thể bình an ra trước mặt Chúa bất cứ lúc nào.

LP. Giuse Nguyễn Trọng Sơn