Vận động viên điền kinh người Kenya Abel Mutai đang chạy dẫn đầu, nhưng khi gần đến đích, anh bị rối mắt bởi các bảng chỉ dẫn, tưởng đã đến đích nên anh dừng lại. Ivan Fernandez người Tây Ban Nha chạy ngay sau anh ta nhận ra điều ấy và hô anh chạy tới, nhưng anh ta không hiểu, vì thế chính Ivan đẩy anh tới trước để anh ấy đoạt giải. Khi trả lời phỏng vấn, Ivan nói rằng: danh dự của chiếc huy chương không phải là lợi dụng điểm yếu của người khác để chiến thắng. Chiếc huy chương ấy là của anh Mutai.
Lối sống văn minh, thực tiễn và duy vật ngày nay khiến người ta nghĩ rằng mình chỉ có hạnh phúc khi chiếm hữu: chiếm hữu tiền bạc, tài sản và cả chiếm hữu người khác nữa! Nhưng để chiếm hữu, người ta phải chiến đấu với người khác, phải loại trừ họ, và thích thú khi hạ người khác xuống để giành lấy chiến thắng!
Có một thứ hạnh phúc mà nhiều khi người ta không để ý, đó là hạnh phúc được thương yêu, được chọn. Ngay cả trong đời sống tôn giáo, người ta hay nói đến công trạng của mình, thành tích đạo đức của mình và thấy đó là bảo đảm cho hạnh phúc của mình! Nhưng điều đó làm cho người ta tự phụ về nhân đức, về công phúc của mình, và sinh ra xem thường người khác! Rồi có lúc người ta nhận ra mình cũng đầy yếu đuối, mình cứ ngã lên ngã xuống, thế là người ta chán nản, buông xuôi!
Nhận biết mình được Thiên Chúa chọn để thuộc về Dân của Ngài, đó là hạnh phúc. Những người chăn chiên hạnh phúc vì được Thiên Chúa chọn để mạc khải về Đấng Cứu Độ mới sinh ra. Mọi người nghe kể lại cũng vui mừng vì thấy họ được Thiên Chúa yêu thương. Hạnh phúc vì được Thiên Chúa yêu thương thì vững bền, vì Thiên Chúa yêu thương con người bất chấp những yếu đuối, giới hạn của họ. Hạnh phúc vì được Thiên Chúa yêu thương thì không ghen tỵ, không loại trừ người khác, nhưng vui vì hạnh phúc của người khác và mở lòng ra với mọi người.
LP. Giuse Nguyễn Trọng Sơn